Số tiền của 10 toa thuốc đầu chạy chữa cho con đều là tiền vay mượn không thì cũng là của các nhà hảo tâm đến bệnh viện thăm các bé. Bây giờ còn 5 toa cuối nữa mà chị không biết xoay sở ra sao? Không có tiền chữa trị, khối u của con sẽ lại lớn dần lần, mạng sống có thể bị cướp đi bất cứ lúc nào.
Hai mẹ con chị Nhung trong bệnh viện Ung bướu TPHCM
Đó là trường hợp đau lòng của bé Lê Tính Thiện (sinh năm 2017) là con chị Võ Thị Tuyết Nhung (sinh năm 1996) và anh Lê Thành Hữu (sinh năm 1992). Chia sẻ với đại diện công ty Botania, chị Nhung không khỏi xót xa, nuốt nước mắt khi nhớ lại: “Lúc con được 1 tuổi, em thấy hốc mũi của cháu có một nốt nhỏ như hột mụn, linh tính mách bảo chuyện chẳng lành nên em vội đưa con đi bệnh viện tỉnh khám, bác sĩ bảo mổ để cắt khối u đấy đi. Nhưng vì lúc đó tiền chưa có, công việc lại không ổn định nên em đưa con về uống thuốc nam, định bụng gom đủ tiền rồi tính. Nào ngờ khối u lại lớn nhanh đến như vậy, sau 1 tháng, cái nốt nhỏ xíu như hột mun đó đã sưng to bằng đầu ngón tay, nâng hốc mũi của con to ra khiến con vô cùng đau đớn, 2-3 ngày sau thì đã to bằng quả quýt rồi, khiến con đau đớn ghê lắm, khóc tới lạc cả giọng, lả đi, kiệt sức”.
Chị Nhung lúc đó chẳng còn thiết tha gì nữa, bỏ hết công việc đưa con lên bệnh viện Cần Thơ, nhưng vì khối u quá lớn, bác sĩ không dám mổ mà lại chuyển con lên bệnh viện Ung bướu TPHCM. Lúc nhập viện khối u của con nứt nẻ ra, mủ lở loét, nước vàng chảy ra rất đáng sợ. Bác sĩ nói tình hình của con quá nghiêm trọng, đánh toa đầu xem phản ứng của bé đã, nếu may thì qua được, không thì con có thể mất bất cứ lúc nào. Chị Nhung nghe mà rụng rời cả tay chân, nhưng đành nghe theo bác sĩ thôi chứ biết làm thế nào.
Vừa lo lắng cho sức khỏe của con, chị lại vừa phải lo chuyện tiền nong. Không lo sao được khi hơn 1 năm nay đưa con đi viện, chị chẳng làm được đồng nào. Chồng chị chạy ghe hàng, mỗi chuyến cũng được 200-400 ngàn không nhưng chạy thì mới có tiền nhưng có khi cả tuần không có chuyến nào. Lúc mới vào Sài Gòn, vét hết cả tiền trong nhà cũng chỉ được có 3 triệu đồng, chạy vạy anh em hàng xóm khắp nơi chị mới mượn được khoảng 20 triệu đồng để đưa con lên thành phố.
Chị nghẹn ngào nói: “10 toa thuốc vừa qua là do em vay mượn và thỉnh thoảng được những nhà hảo tâm tới viện cho nhưng giờ thì không có nữa rồi. Còn 5 toa còn lại nữa em chẳng biết làm sao đây, chỉ sợ ngừng thuốc thì khối u của con lại to trở lại. Mỗi lần nhìn thấy con khóc đau đớn là em không thể chịu nổi, xót xa lắm các anh chị ơi”.
Đại diện công ty Botania trao quà cho chị Nhung
Nghe chị kể chúng tôi cũng không cầm được nước mắt, trao cho chị món quà nhỏ là tấm lòng của các thành viên, tổ chức công đoàn trong công ty Botania, hi vọng rằng chúng sẽ phần nào giúp mẹ con chị có thêm niềm tin và nghị lực vượt qua giai đoạn khó khăn này. Nhận món quà từ tay chúng tôi, ánh mắt chị Nhung ánh lên sự biết ơn và nụ cười chợt nở trên môi, chị biết con chị đã có hi vọng sống rồi.